Truyện Mới Hay
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
Advanced
Sign in Sign up
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
  • ROMANCE
  • COMEDY
Sign in Sign up
Prev
Novel Info

Không Cần Yêu, Vẫn Đủ Đầy - Chương 5

  1. Home
  2. Không Cần Yêu, Vẫn Đủ Đầy
  3. Chương 5
Prev
Novel Info

Khi bước ra khỏi văn phòng luật sư, nắng chiếu rực rỡ.
Mẹ tôi đeo kính râm, trông đầy khí chất và tinh thần.

“Gia Trinh, từ hôm nay trở đi, hai mẹ con mình mới thật sự có chỗ đứng rồi.”

“Mẹ định xử lý công ty thế nào?”

“Trước tiên là ổn định lòng người, rồi từ từ dọn sạch mớ hỗn độn mà ba con để lại.” Giọng mẹ bình tĩnh mà cương quyết, một âm điệu tôi chưa từng nghe thấy bao giờ. “Đám quản lý cũ hùa theo ba con suốt bao năm qua, không giữ lại ai cả.”

Bỗng chốc, tôi hiểu ra vì sao mẹ có thể nhẫn nhịn bên cạnh ba suốt ngần ấy năm.
Bà không hề yếu đuối, bà chỉ đang chờ đợi.
Chờ một thời cơ đủ để lật ngược ván cờ.

Tháng đầu tiên sau khi ba mất, cuộc sống của tôi bắt đầu có những thay đổi nhỏ mà sâu sắc.

Mẹ chính thức tiếp quản công ty, mạnh tay triển khai hàng loạt cải cách. Còn tôi thì bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong các sự kiện kinh doanh.

“Chiều mai có một buổi hội thảo đầu tư, con đi cùng mẹ nhé.” Giọng mẹ vang lên trong điện thoại, trầm ổn mà quyết đoán. “Đã đến lúc con nên tiếp xúc với giới tinh anh thực sự trong thương trường rồi.”

Tôi đặt xấp báo cáo tài chính xuống, bình tĩnh đáp: “Vâng mẹ.”

Cúp máy, ánh mắt tôi khẽ lướt sang phòng khách — nơi Cao Uyên đang chơi đùa với lũ trẻ, tiếng cười giòn tan vang lên từng đợt.

Gần đây anh về nhà thường xuyên hơn, có lẽ vì bố mất, nên cảm thấy nên dành thời gian ở bên tôi nhiều một chút.

Thật trớ trêu, lúc anh bắt đầu học cách hiện diện, thì tôi đã chẳng còn cần đến sự hiện diện ấy nữa.

 

10.

Chiều mai em phải ra ngoài. Tôi gập tập tài liệu trong tay lại, nói: “Anh có thể ở nhà trông Đoá Đoá không? Nếu không tiện thì em gọi bảo mẫu cũng được.”

Cao Uyên ngẩng đầu lên, có vẻ ngạc nhiên: “Em đi đâu vậy?”

“Cùng mẹ tham gia một hoạt động thương mại.” Tôi đáp với giọng điềm nhiên, “Dạo này công ty đang thiếu người, mẹ muốn em phụ giúp một tay.”

Anh ta hơi cau mày: “Chuyện công ty mẹ em không tự xử lý được à?”

“Xử lý được, nhưng mẹ muốn em học hỏi thêm.” Tôi cúi xuống thu dọn mấy món đồ chơi lăn lóc dưới sàn, khẽ cười, “Em cũng không thể mãi chỉ là một bà nội trợ cái gì cũng không biết chứ?”

Cao Uyên đặt bé con trong lòng xuống, bước tới gần: “Anh thấy em bây giờ như vậy rất tốt rồi.”

“Tốt thế nào?”

“Hiền dịu, hiểu chuyện, là một người vợ mẫu mực, một người mẹ tinh tế.” Anh ta vươn tay muốn ôm lấy tôi, “Hà tất phải tự làm khổ mình?”

Tôi nghiêng người né tránh vòng tay anh, cười nhạt: “Cao Uyên, chẳng lẽ anh hy vọng vợ mình chỉ là một món đồ trang trí biết tiêu tiền thôi sao?”

Ngày hôm sau, buổi hội thảo đầu tư được tổ chức tại một khách sạn năm sao ngay trung tâm thành phố.

Tôi chọn một bộ suit Chanel, phối với đôi hoa tai ngọc lục bảo mẹ tặng, trông trang nhã mà vẫn toát lên vẻ quyết đoán.

Ngồi trên xe, mẹ dặn dò tôi: “Nhớ nhé, nghe nhiều hơn nói, nhưng đến lúc cần lên tiếng thì phải thật rõ ràng, dứt khoát.”

Tại buổi hội thảo đầu tư, có khoảng ba mươi người tham dự, phần lớn đều là những nhân vật thành đạt trên bốn mươi tuổi.

Tôi đi theo mẹ, khéo léo di chuyển giữa các vòng tròn xã giao, nhanh chóng hòa nhập như thể vốn dĩ thuộc về nơi này.

“Con gái của Chủ tịch Lâm đúng là xuất sắc thật đấy,” một ông chủ trong ngành bất động sản khen ngợi, “Còn trẻ mà đã có tầm nhìn thế này.”

Tôi vừa chia sẻ vài quan điểm về đầu tư bất động sản, hiển nhiên là đã để lại ấn tượng tốt với những người có mặt.

“Anh quá lời rồi,” tôi nhấc ly rượu lên mỉm cười, “Tôi vẫn cần học hỏi thêm nhiều từ các anh chị đi trước.”

…

Ba tháng sau buổi hội thảo đó, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi.

Ban ngày, tôi theo mẹ học cách vận hành công ty. Ban đêm trở về nhà chăm con. Lịch trình mỗi ngày đều kín mít.

Cao Uyên thì lại muốn gần gũi với tôi hơn, nhưng tôi luôn có lý do để né tránh.

“Gia Trinh, dạo này em có phải mệt quá rồi không?” Một tối nọ, anh ta rốt cuộc cũng lên tiếng.

Tôi đang ngồi trong thư phòng sắp xếp kế hoạch đầu tư, không ngẩng đầu, chỉ đáp: “Cũng ổn, quen rồi.”

“Em thay đổi rồi.” Giọng anh ta vang lên sau lưng, mang theo cảm xúc khó diễn tả.

“Tôi thay đổi chỗ nào?” Tôi khép tập hồ sơ lại, xoay người nhìn thẳng vào anh.

“Trước kia em luôn xoay quanh anh… Còn bây giờ…” Anh ta ngập ngừng, “Bây giờ như thể sự tồn tại của anh trong đời em chẳng còn quan trọng.”

Tôi khẽ cười, giọng nhẹ nhàng mà đầy sắc bén: “Cao Uyên, đây không phải điều anh từng mong sao? Một người vợ không làm phiền, không bám lấy, không mè nheo?”

Anh sững người, có lẽ không ngờ tôi lại nói thẳng đến vậy.

Tôi khẽ nhếch môi: “Cao Uyên, chẳng phải đây chính là điều anh vẫn mong muốn sao? Một người vợ không quấn lấy anh, không mè nheo, không làm ầm lên vì anh đi với người phụ nữ khác. Anh được tự do gặp gỡ Chu Đình của anh, còn tôi cũng có thể toàn tâm toàn ý sống cuộc đời của riêng mình.”

Sắc mặt Cao Uyên chợt thay đổi: “Em biết chuyện của anh và Chu Đình?”

“Tất nhiên là biết.” Tôi đi tới giá sách, quay lưng về phía anh, giọng nhẹ tênh như đang kể chuyện người khác. “Tân Giám đốc truyền thông, hai mươi sáu tuổi, dáng chuẩn, gương mặt không đến nỗi. Hai người cũng qua lại được nửa năm rồi nhỉ?”

Sau lưng vang lên tiếng ghế đổ ngã.

“Gia Trinh, nghe anh giải thích—”

“Giải thích điều gì?” Tôi xoay người lại, nở một nụ cười dịu dàng đến mức khiến người ta lạnh sống lưng. “Là vì sao anh chọn cô ta? Hay là muốn kể lại hai người quen nhau thế nào?”

Cao Uyên há miệng, nhưng không thốt ra được lời nào.

“Thật ra, những điều đó không còn quan trọng nữa.” Tôi bước lại gần, ánh mắt bình thản nhìn anh. “Quan trọng là, cuộc sống hiện tại chẳng phải rất hợp ý cả hai ta sao? Anh có chị Thu Trang của anh, tôi có sự nghiệp của mình. Con cái thì vẫn có đủ bố đủ mẹ, anh có một người vợ hiền lành biết điều, tôi có một người chồng thành đạt biết giữ thể diện. Tất cả đều rất… thể diện.”

 

11.

“Nhưng… em không còn yêu anh nữa.” Giọng anh nhỏ đến mức gần như là thì thầm, như thể đang nói với chính mình.

“Yêu ư?” Tôi nhướng mày, khẽ lặp lại từ đó, rồi trầm ngâm như đang cân nhắc thật kỹ. “Anh quên rồi sao, những lời anh từng nói với tôi?”

Ánh mắt anh lặng im nhìn tôi, như thể lần đầu tiên thật sự nhìn thấu người phụ nữ trước mặt.

“Anh từng nói, chọn tôi vì tôi ngoan ngoãn, hiền lành, biết hiếu thảo, phù hợp để làm mẹ.” Tôi vẫn điềm nhiên tiếp lời, giọng điệu đều đều không gợn sóng. “Anh dùng thân phận và địa vị của mình để cho tôi một cuộc sống đủ đầy, còn tôi dùng sự dịu dàng và đoan trang để xây cho anh một hậu phương ổn định. Chúng ta chẳng phải đã ngầm đồng ý với nhau về điều đó ngay từ đầu rồi sao?”

“Gia Trinh…”

Dưới ánh đèn vàng dịu trong phòng khách, tôi ngồi lặng lẽ nhìn hai đứa trẻ ngủ say trên ghế sofa. Trong tiếng thở đều đều của chúng, tôi dường như nghe thấy tiếng lòng mình khẽ ngân — một bản nhạc không còn những nốt cao trào, nhưng lại rất đỗi bình yên.

Tôi từng là người phụ nữ bé nhỏ, từng đặt cả tuổi trẻ và lòng tin vào một cuộc hôn nhân tưởng chừng như vững chãi. Nhưng giờ đây, tôi đã khác.

Tôi ngẩng đầu, giọng nhẹ như gió thoảng:
“Bây giờ, giữa chúng ta là một cuộc giao dịch công bằng hơn. Em không còn là người phụ nữ sống dựa vào anh nữa. Em có sự nghiệp của riêng mình, có giá trị riêng, và không cần phải sống trong ảo tưởng rằng mình đang được yêu.”

Cao Uyên bước tới, nắm lấy cổ tay tôi, ánh mắt hoảng loạn:
“Nếu anh nói… anh muốn quay lại như trước thì sao?”

Tôi nhìn anh ta, ánh mắt trống rỗng không chút gợn sóng.
“Như trước? Trước khi anh ngoại tình à?”

Anh ta vội vã: “Anh có thể chia tay với Chu Đình. Mình bắt đầu lại, được không?”

Tôi nhẹ nhàng gỡ tay anh ta ra, xoay người bước về phía cửa, giọng điềm tĩnh:
“Cao Uyên, người lớn rồi, đừng cứ gặp chuyện là lại muốn làm lại từ đầu. Đã chọn con đường này, thì nên đi đến cùng.”

Anh ta hỏi tôi: “Em có ý gì?”

Tôi dừng lại nơi khung cửa, quay đầu khẽ mỉm cười:
“Ý em là — anh cứ tiếp tục sự nghiệp và tình yêu của anh, em tiếp tục hành trình trưởng thành và lột xác của mình. Con cái vẫn có một gia đình đủ đầy. Còn chúng ta, vẫn sẽ là đôi vợ chồng kiểu mẫu trước mặt người ngoài. Nhưng… em sẽ không còn yêu anh nữa.”

Tôi dứt lời, không ngoái đầu lại, cũng không chờ phản ứng của anh ta.

Chỉ có tiếng thở dài nặng nề phía sau vang lên, nhưng tôi không hề dừng bước.

Trong phòng khách, Đoá Đoá và Bảo Bảo đã ngủ say từ lúc nào. Người giúp việc đang nhẹ nhàng thu dọn đồ chơi.

“Phu nhân, có cần tôi bế cậu nhỏ về phòng không ạ?”

Tôi khẽ lắc đầu, giọng dịu dàng:
“Không cần đâu, cứ để bọn trẻ ngủ ở đây thêm chút nữa. Cô cứ nghỉ ngơi đi.”

Khi người giúp việc rời đi, tôi ngồi xuống bên cạnh hai đứa nhỏ, lặng lẽ vuốt tóc Đoá Đoá.

Đây chính là cuộc sống hiện tại của tôi.

Không còn những cơn say tình yêu mãnh liệt. Cũng chẳng còn những nỗi đau xé lòng.

Chỉ còn lại sự bình lặng — như mặt hồ sau cơn bão.
Và tôi, học cách yêu chính mình trong khoảng lặng đó.

Chỉ còn lại những toan tính điềm tĩnh và lựa chọn lý trí.

Có thể với tôi của quá khứ, kiểu sống này nghe thật đáng buồn. Nhưng với tôi của hiện tại, đây là sự sắp đặt tốt nhất rồi.

Điện thoại rung lên một tiếng. Là tin nhắn từ mẹ tôi:
“Mười giờ sáng mai họp hội đồng, nhớ đến đúng giờ.”

Tôi đáp lại một chữ “OK”, đặt điện thoại xuống, bế Tiểu Bảo lên lầu.

Từ giờ trở đi, mối quan hệ giữa tôi và Cao Uyên sẽ chỉ còn lại như thế này – không còn là vợ chồng tình thâm, cũng chẳng phải người dưng nước lã. Mà là hai người lớn hợp tác vì lợi ích chung.

Cái kết này không đủ lãng mạn, nhưng chí ít, rất thực tế.

Ba năm sau.

Tôi đứng trên sân khấu buổi tiệc tổng kết cuối năm của công ty, đón nhận tràng pháo tay từ hàng trăm nhân viên phía dưới.

Là CEO của Tập đoàn Vật liệu xây dựng Lâm Thị, tôi vừa công bố tin vui: lợi nhuận năm nay tăng 30%.

Phía dưới, ở hàng ghế đầu khu vực khách mời, Cao Uyên đang ngồi với gương mặt mỉm cười đúng mực, vỗ tay chúc mừng tôi.

Bên cạnh anh ta không phải là Chu Đình – người phụ nữ đó đã bị điều đi chi nhánh khác từ một năm trước.

Chúng tôi vô tình chạm mắt. Ánh nhìn của Cao Uyên đầy tán thưởng, còn tôi thì nhạt như nước lã.

Đoá Đoá đã lên lớp Hai, Tiểu Bảo cũng bắt đầu bập bẹ gọi mẹ. Các con tôi có một người mẹ thành đạt, một người cha dịu dàng. Trong mắt người ngoài, gia đình tôi hoàn mỹ đến đáng ghen tị.

Về phần tôi và Cao Uyên, đã lâu rồi không còn ngủ chung giường.

Nhưng chúng tôi vẫn là vợ chồng. Vẫn cùng nhau dự họp phụ huynh, vẫn tay trong tay xuất hiện trong những sự kiện xã giao quan trọng.

Cuộc sống như thế, có thể không sôi nổi, nhưng đủ vững vàng.

Và sự vững vàng, chính là điều tôi khát khao nhất lúc này.

Mẹ từng nói:
“Phụ nữ thông minh, sẽ không bao giờ giải quyết vấn đề bằng cảm xúc.”

Cuối cùng, bằng cách của riêng mình, tôi đã giành được tất cả những gì tôi muốn.

-hết-

Prev
Novel Info
Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

Comments for chapter "Chương 5"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

All Genres
  • action (0)
  • adventure (0)
  • Bách Hợp (3)
  • Báo Thù (344)
  • BE (7)
  • boys (0)
  • chinese (0)
  • Chữa Lành (127)
  • Cổ Đại (1328)
  • Cung đấu (67)
  • Cung Đấu (87)
  • Cưới trước yêu sau (23)
  • Cứu Rỗi (55)
  • Đại Nữ Chủ (96)
  • Đam Mỹ (39)
  • Đề cử (1)
  • Dị Giới (2)
  • Điền Văn (14)
  • Đô Thị (7)
  • Đọc Tâm (5)
  • drama (1)
  • ecchi (0)
  • fighting (0)
  • fun (0)
  • Gia Đấu (43)
  • Gia đình (24)
  • girl (0)
  • Hài Hước (218)
  • Hành trình trưởng thành (4)
  • Hào Môn (40)
  • HE (1014)
  • Hệ Thống (103)
  • Hiện Đại (2900)
  • Hoán Đổi Thân Xác (2)
  • Hoàng Cung (48)
  • Học Đường (3)
  • Hôn nhân (22)
  • horrow (0)
  • Huyền Huyễn (78)
  • Khoa Huyễn (1)
  • Kinh Dị (122)
  • Lịch Sử (1)
  • Linh Dị (136)
  • manhwa (0)
  • Mạt Thế (3)
  • Nam phụ thượng vị (36)
  • Não động (1)
  • Ngoại Tình (6)
  • Ngôn Tình (1410)
  • Ngọt Ngào (8)
  • Ngọt Sủng (683)
  • Ngược (68)
  • Ngược luyến tình thâm (1)
  • Ngược Tâm (76)
  • Ngược tra (10)
  • Ngược Trước Ngọt Sau (4)
  • Nhân Thú (9)
  • Nữ chính mạnh mẽ (84)
  • Nữ chính trưởng thành (6)
  • Nữ Cường (463)
  • Quyền mưu (30)
  • Sắc (1)
  • Sảng Văn (182)
  • SE (5)
  • Showbiz (7)
  • Sinh Tồn (3)
  • Sủng (3)
  • Thanh Xuân (3)
  • Thanh Xuân Vườn Trường (42)
  • Thế Thân (3)
  • Thiên Kim (34)
  • Tiên Hiệp (16)
  • Tình bạn (1)
  • Tình Cảm (346)
  • Tình Cảm Gia Đình (157)
  • Tội Phạm (5)
  • Tổng Tài (19)
  • Tổng tài bá đạo (6)
  • Tra nam (14)
  • Trả Thù (50)
  • Trạch đấu (2)
  • Trạch Đấu (2)
  • Trị liệu (1)
  • Trọng Sinh (450)
  • Trưởng Thành Nữ Giới (31)
  • truy thê hỏa táng tràng (2)
  • Truyền cảm hứng (8)
  • Tu Tiên (12)
  • Vả Mặt (584)
  • Vả Mặt Tra Nam (41)
  • Xuyên Không (102)
  • Xuyên Sách (35)
  • Yêu thầm (15)
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Review
  • Liên hệ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện Mới Hay