Truyện Mới Hay
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
Advanced
Sign in Sign up
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
  • ROMANCE
  • COMEDY
Sign in Sign up
Prev
Next

Mưa Rơi Rồi Trời Lại Xanh - Chương 2

  1. Home
  2. Mưa Rơi Rồi Trời Lại Xanh
  3. Chương 2
Prev
Next

4

Sáng hôm sau, Lương Dự Chu ra khỏi nhà từ sớm.

Anh vừa đi không lâu, điện thoại tôi liền hiện một lời mời kết bạn.

Chỉ nhìn tên thôi, tôi đã biết là ai.

Do dự vài giây, tôi vẫn nhấn đồng ý.

【Anh trai tôi đã kể cho tôi nhiều chuyện về chị. Thật ra, nếu không phải quen nhau trong hoàn cảnh thế này, tôi cũng khá muốn làm bạn với chị. Nhưng tình cảm không dung nổi người thứ ba. Tôi và Chu ca môn đăng hộ đối, cũng còn vương vấn nhau, tương lai chắc chắn sẽ kết hôn. Tôi không muốn ầm ĩ khó coi, chị hãy chủ động rời đi, như vậy sẽ tốt cho tất cả.】

Hôm qua, trước khi Lương Dự Chu về, tôi đã dọn sạch những món đồ đôi trong nhà.

Khi Hạ Uyển Đường nhắn tới, tôi vẫn đang thu xếp đồ đạc của mình.

Những thứ trong căn nhà này, chỉ cần liên quan đến tôi, đều là tôi tự mua.

Mang được thì mang đi, không mang được thì cũng vứt bỏ.

Thấy tôi mãi không trả lời, Hạ Uyển Đường lại nhắn thêm:

【Có lẽ chị không biết nguyên nhân khiến Chu ca bệnh nặng trước kia? Thật ra là vì tôi. Năm đó, tôi còn trẻ, giận dỗi nói chia tay rồi bỏ ra nước ngoài. Về sau tôi mới biết, chính vì sự ra đi của tôi mà anh ấy đổ bệnh nặng, suýt chút mất mạng. Tôi thật sự biết ơn chị, cảm ơn chị đã cứu anh ấy một mạng. Tôi nói thế không phải có ý gì khác, chỉ muốn chị hiểu: cái mà chị cho là tình yêu, có lẽ chỉ là sự báo ân. Chu ca đối với chị có cảm tình thì đúng, nhưng tình cảm bên trong có bao nhiêu là yêu, thì khó nói rồi.】

Tôi cũng không rõ trong lòng mình là cảm giác gì.

Từ đêm đó đến nay, tôi đã rơi vào trạng thái tê dại.

Tôi theo bản năng mà nhận lại khoản thù lao chữa bệnh vốn nên thuộc về mình từ nhiều năm trước.

Và tôi nhắc bản thân, nhất định phải sớm nói rõ với Lương Dự Chu.

Giờ thì, tôi lại biết thêm sự thật chậm trễ nhiều năm.

Thoáng chốc, tôi bắt đầu hoài nghi suốt mấy năm sống chung này… có phải chỉ là một giấc mộng.

Tôi không hận Hạ Uyển Đường.

Lời lẽ của cô ta tuy mang chút cao ngạo, nhưng đó là sự tự tin đến từ gia thế.

Hơn nữa, cô ta chỉ nói sự thật, không hề dùng lời ác ý.

Tôi còn thấy biết ơn.

Chính vào lúc này, cô ta đã thúc giục tôi hạ quyết tâm.

【Tôi sắp rời đi rồi, chúc hai người hạnh phúc.】

Gửi xong, tôi đặt điện thoại xuống.

Dù sao đây cũng là nơi tôi đã sống mấy năm.

Tôi sợ để lại thứ gì, sau này khiến Hạ Uyển Đường hiểu lầm.

Nên tôi dọn dẹp rất cẩn thận.

Trước khi kéo vali rời đi, tôi còn đi từng phòng kiểm tra lại.

Chắc chắn không còn thứ gì liên quan đến mình mới an tâm rời khỏi.

Không ngờ lại gặp Triệu Duyệt ở sân bay.

“Tôi tưởng cô vài ngày nữa mới đi. Đã nói rõ với Dự Chu chưa?”

Dù khoác áo khoác dài, nhưng không khó để nhìn ra bà đang mặc lễ phục bên trong.

Chắc hẳn vừa từ tiệc đón gió của Hạ Uyển Đường tới.

Tôi kể sơ qua cho bà nghe những chuyện xảy ra hai ngày nay, cùng những gì tôi tận mắt thấy.

Nghe đến đoạn Hạ Uyển Đường nói, Triệu Duyệt hơi nhướn mày, tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Tôi sắp xếp cuộc xem mắt đó, chỉ để cho cô một cái cớ rời xa Lương Dự Chu thôi. Nói thật, nếu được chọn, tôi vẫn tình nguyện để cô làm con dâu mình.”

Tôi chẳng biết đáp thế nào.

Bà bước lên một bước, chỉnh lại cổ áo cho tôi.

“Sau này hãy biết tự chăm sóc mình. Muốn yêu người khác thì trước tiên phải biết yêu bản thân. Gặp chuyện gì không chắc chắn, cứ đến hỏi tôi. Quan trọng nhất… đừng dễ dàng yêu một ai.”

Những ngày này, tôi chưa rơi giọt lệ nào.

Nhưng khi nghe câu ấy, nước mắt tôi lại tuôn ra không kìm được.

“Cảm ơn bác.”

Cảm ơn bà, vì đã có thể đứng ở góc độ của tôi mà suy nghĩ, mà cảm thông.

Sau khi chia tay Triệu Duyệt, tôi mở khung trò chuyện với Lương Dự Chu.

Gửi cho anh loạt ảnh chụp lại tin nhắn giữa anh và Hạ Uyển Đường từ tối qua.

Rồi gõ thêm một câu:

【Chia tay đi, chúc hai người hạnh phúc.】

 

5

Trước khi được Triệu Duyệt mời đến chữa bệnh cho Lương Dự Chu, ông nội vì tuổi già, đưa tôi về sống ở một làng quê nhỏ miền Nam, phong cảnh hữu tình.

Tôi đi học sớm, lại nhảy lớp.

Mười tám tuổi đã xong đại học, rồi theo ông nội trau dồi y thuật.

Mấy năm nay ở bên Lương Dự Chu, tôi hầu như chẳng có cơ hội bước chân ra ngoài.

Giờ nhận được khoản thù lao bảy con số từ Triệu Duyệt, tôi không còn lo lắng chuyện ngày sau, thậm chí còn có thể đi khắp nơi để xua tan muộn phiền.

Vé máy bay, tôi chỉ tùy ý chọn một thành phố mình chưa từng đến.

Vừa ngồi xuống định chợp mắt, cánh tay liền bị ai đó vỗ nhẹ.

“Xin hỏi, mấy hôm trước có phải cô đã cứu một người trên đường không?”

Ngẩng lên nhìn người đàn ông vài giây, tôi mỉm cười:

“À, thì ra là anh! Nhanh vậy đã xuất viện rồi sao?”

Anh ta nói mình đi công tác, bất ngờ phát bệnh giữa đường.

“Đúng là trùng hợp quá, tôi còn đang nghĩ không biết cảm ơn cô thế nào. Cô đến Nam Thành du lịch sao?”

Tôi vốn không giỏi bắt chuyện với người lạ.

Nhưng dẫu sao anh cũng từng là bệnh nhân tôi chữa trị.

Có lý do để nói chuyện, chúng tôi trò chuyện suốt chuyến bay.

Xuống sân bay, anh vội vàng quay lại công ty.

Sau khi kết bạn liên lạc với tôi, anh liền rời đi.

Trên đường về khách sạn, tôi nhìn phần hướng dẫn du lịch Nam Thành anh gửi qua, suy nghĩ xem nên đi đâu trước.

Đúng lúc này, Lương Dự Chu mới nhìn thấy tin nhắn tôi gửi.

 

6

Phát hiện gọi điện cho tôi không được, mọi cách liên lạc đều đã bị tôi chặn, Lương Dự Chu bắt đầu hoảng.

Anh gọi A Thành – lúc ấy còn đang ngồi ăn uống – “Nhanh! Dùng điện thoại cậu gọi cho Tiểu Du đi!”

Thấy vẻ mặt lo lắng của anh, A Thành cũng ý thức được sự nghiêm trọng.

Nhưng khi gọi, màn hình hiển thị không thể kết nối.

Anh thử gửi tin nhắn.

Hai giây sau, trước tin nhắn hiện lên dấu chấm than đỏ.

“Có chuyện gì thế này? Cậu đã nói gì với Tiểu Du? Chia tay à? Sao lại khiến cô ấy chặn luôn cả tôi?!”

A Thành vốn thật lòng coi tôi như bạn.

Giây phút này, cậu ta có chút trách móc Lương Dự Chu.

“Ai cũng biết Tiểu Du không còn người thân, bạn bè cũng chẳng có mấy. Có chuyện gì không thể nói cho đàng hoàng sao!”

A Thành nghiến răng, trách móc.

Không xa, Hạ Uyển Đường thấy sắc mặt cả hai đều khó coi, bèn bước đến hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

Trong lòng Lương Dự Chu rối bời.

Từ khi biết Hạ Uyển Đường về nước, anh đã lường trước có một ngày như thế này.

Nhưng khi ngày ấy thật sự đến, nhất là khi chính tôi mở miệng nói chia tay, anh mới nhận ra… bản thân không thể nào chấp nhận việc mất tôi.

Anh ngẩn ngơ trong dòng suy nghĩ, chẳng buồn đáp lời Uyển Đường.

A Thành thì vẫn đang tìm cách liên hệ với tôi, buột miệng nói:

“Liên lạc với Tiểu Du không được.”

Uyển Đường thoáng sửng sốt.

Cô ta vốn nghĩ tôi chỉ dọa cho có, nào ngờ lại quyết tuyệt đến vậy.

“Cô ta thật sự nói đi là đi à…” Cô ta buột miệng lẩm bẩm.

Vừa ngẩng đầu, đã bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của cả A Thành lẫn Lương Dự Chu.

“Câu đó có ý gì? Em đi tìm Tiểu Du rồi sao?”

Giọng Lương Dự Chu trầm hẳn, sắc bén.

Uyển Đường vốn không phải dạng dễ chịu nhục, lập tức chống chế:

“Đúng đấy! Anh chẳng phải ngại nói ra sao? Em giúp anh. Em đã nói hết với cô ấy rồi – cả nguyên nhân năm xưa anh bệnh nặng, lẫn chuyện hai nhà định liên hôn!”

A Thành tức đến run tay, chỉ thẳng mặt cô ta, nhưng nghẹn mãi chẳng thốt ra câu nào.

“Chẳng phải anh đã dặn em đừng làm phiền cô ấy sao!”

Một tiếng quát giận dữ vang vọng, cả hội trường đều ngoái nhìn.

Hạ Uyển Đường ấm ức tột độ, không hiểu sao phản ứng của Lương Dự Chu lại dữ dội đến vậy.

Anh sốt ruột rời khỏi yến tiệc, vừa định lên xe thì bị Triệu Duyệt – đang đứng ngoài hành lang – gọi giật lại:

“Đừng tìm nữa, Tiểu Du đi rồi.”

Lương Dự Chu như mất phương hướng.

“Ý mẹ là gì? Là mẹ đuổi cô ấy sao?”

Não anh đã rối loạn, chẳng kịp nghĩ lời mình nói ra có làm tổn thương người khác.

May mà Triệu Duyệt hiểu tính con trai, bình thản đáp:

“Con bé là ân nhân nhà ta, mẹ sao có thể đuổi đi. Người khiến nó quyết định rời đi… chẳng phải chính con sao?”

Anh nhớ lại, trước khi tôi nhắn tin “chia tay”, còn gửi kèm một đoạn video.

Lúc ấy anh chưa kịp mở ra.

Dưới sự ra hiệu của Triệu Duyệt, anh mở điện thoại – liền thấy toàn bộ đoạn chat với Hạ Uyển Đường.

“Sao có thể… Tiểu Du chưa bao giờ động đến điện thoại của con…”

Lương Dự Chu lắp bắp.

Khóe môi Triệu Duyệt nhếch lên đầy châm biếm:

“Ngốc tử, mừng cho con còn là con trai ta. Nếu gia đình Tiểu Du còn người thân, họ có để yên cho con lừa dối tình cảm nó thế này không?”

Anh cố biện hộ:

“Không… con không hề muốn làm cô ấy tổn thương…”

Triệu Duyệt cắt ngang, giọng lạnh lùng:

“Vậy con nói thật đi! Con định thế nào? Cưới Hạ Uyển Đường, rồi giữ Tiểu Du bên cạnh để ‘cả hai cùng có’?!”

Lương Dự Chu mấp máy môi, chẳng thốt nổi một chữ.

“Năm năm trước, lúc hai đứa mới quen, mẹ đã muốn Tiểu Du rời xa con. Nếu không phải vì con bé kiên quyết nói hai đứa yêu nhau, thậm chí không lấy tiền khám bệnh, lại thêm việc thấy con thật lòng động tình, thì mẹ đời nào để con liên lụy người ta! Hại con gái nhà người ta!”

Anh sững sờ, giọng lạc đi:

“Mẹ! Mẹ là mẹ con cơ mà! Sao mẹ lại nói thế với con?”

Triệu Duyệt bật cười khẩy:

“Mẹ còn không mong con là con mẹ nữa! Mẹ vốn nghĩ con sẽ cưới Tiểu Du, ai ngờ con lại chưa bao giờ quên con nhóc nhà họ Hạ kia. Vừa thấy nó quay về, lập tức lung lay. Con đúng là uổng phí bao năm tình cảm chân thành của Tiểu Du!”

Bà hít sâu, rồi tiếp tục:

“Năm xưa mẹ đã hứa với ông nội Tiểu Du, sẽ chăm sóc con bé thật tốt. Vậy mà nhìn con xem, lại muốn đứng núi này trông núi nọ? Nhà họ Lương ta từ trước tới nay, bao giờ có kẻ bội tín phản bội như con!”

Đã vì sự rời đi bất ngờ của tôi mà hoảng loạn, nay nghe chính mẹ ruột vạch trần tâm tư, Lương Dự Chu hoàn toàn sụp đổ.

“Con không muốn tổn thương Tiểu Du… Mẹ ơi! Cô ấy đâu rồi? Con muốn đưa cô ấy về!”

Thấy A Thành và Hạ Uyển Đường cũng chạy ra từ yến tiệc, Triệu Duyệt cuối cùng vẫn không nỡ để con trai mất mặt trước mặt người ngoài.

Bà mạnh tay đẩy anh vào xe, rồi trước mặt A Thành, lái xe rời đi.

Prev
Next
Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

Comments for chapter "Chương 2"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

All Genres
  • action (0)
  • adventure (0)
  • Bách Hợp (3)
  • Báo Thù (344)
  • BE (7)
  • boys (0)
  • chinese (0)
  • Chữa Lành (127)
  • Cổ Đại (1330)
  • Cung Đấu (87)
  • Cung đấu (67)
  • Cưới trước yêu sau (23)
  • Cứu Rỗi (55)
  • Đại Nữ Chủ (96)
  • Đam Mỹ (39)
  • Đề cử (1)
  • Dị Giới (2)
  • Điền Văn (14)
  • Đô Thị (7)
  • Đọc Tâm (5)
  • drama (1)
  • ecchi (0)
  • fighting (0)
  • fun (0)
  • Gia Đấu (43)
  • Gia đình (24)
  • girl (0)
  • Hài Hước (218)
  • Hành trình trưởng thành (4)
  • Hào Môn (40)
  • HE (1014)
  • Hệ Thống (103)
  • Hiện Đại (2929)
  • Hoán Đổi Thân Xác (2)
  • Hoàng Cung (48)
  • Học Đường (3)
  • Hôn nhân (22)
  • horrow (0)
  • Huyền Huyễn (78)
  • Khoa Huyễn (1)
  • Kinh Dị (122)
  • Lịch Sử (1)
  • Linh Dị (136)
  • manhwa (0)
  • Mạt Thế (3)
  • Nam phụ thượng vị (36)
  • Não động (1)
  • Ngoại Tình (6)
  • Ngôn Tình (1412)
  • Ngọt Ngào (8)
  • Ngọt Sủng (683)
  • Ngược (68)
  • Ngược luyến tình thâm (1)
  • Ngược Tâm (76)
  • Ngược tra (10)
  • Ngược Trước Ngọt Sau (4)
  • Nhân Thú (9)
  • Nữ chính mạnh mẽ (84)
  • Nữ chính trưởng thành (6)
  • Nữ Cường (463)
  • Quyền mưu (30)
  • Sắc (1)
  • Sảng Văn (182)
  • SE (5)
  • Showbiz (7)
  • Sinh Tồn (3)
  • Sủng (3)
  • Thanh Xuân (3)
  • Thanh Xuân Vườn Trường (42)
  • Thế Thân (3)
  • Thiên Kim (34)
  • Tiên Hiệp (16)
  • Tình bạn (1)
  • Tình Cảm (346)
  • Tình Cảm Gia Đình (157)
  • Tội Phạm (5)
  • Tổng Tài (19)
  • Tổng tài bá đạo (6)
  • Tra nam (14)
  • Trả Thù (50)
  • Trạch Đấu (2)
  • Trạch đấu (2)
  • Trị liệu (1)
  • Trọng Sinh (450)
  • Trưởng Thành Nữ Giới (31)
  • truy thê hỏa táng tràng (2)
  • Truyền cảm hứng (8)
  • Tu Tiên (12)
  • Vả Mặt (584)
  • Vả Mặt Tra Nam (41)
  • Xuyên Không (102)
  • Xuyên Sách (35)
  • Yêu thầm (15)
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Review
  • Liên hệ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện Mới Hay