Truyện Mới Hay
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
Advanced
Sign in Sign up
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
  • ROMANCE
  • COMEDY
Sign in Sign up
Prev
Novel Info

Như Ngọc - Chương 5

  1. Home
  2. Như Ngọc
  3. Chương 5
Prev
Novel Info

9.

Quả nhiên không hổ là Vương gia đương triều.

Những kẻ ác tâm kia, chưa cần người động thủ, đã bị tống vào đại lao.

Quan binh trong trấn ai nấy đều nhát gan, vừa trông thấy ta và Vương gia liền quỳ rạp xuống đất. Ngay cả đại lão gia trên huyện – kẻ từng là chỗ dựa của Lưu đại nhân – cũng lật đật quỳ theo, chẳng dám nói một lời.

Khi nương ta tỉnh lại, mọi chuyện đã được xử lý gần như ổn thỏa. Chỉ còn lại một nhà cữu mẫu chưa động đến.

Đó là ý của Vương gia. Người hiểu rõ, nương ta vẫn còn vương tình thân.

Khi hay tin, nương chỉ lặng người hồi lâu.

Mãi đến lúc thấy một nhà cữu mẫu quỳ trước mặt, hai đứa nhỏ gào khóc thảm thiết, cữu phụ cúi đầu không dám ngẩng lên, nét mặt tràn đầy xấu hổ. Ngay cả cữu mẫu – người từng kênh kiệu hách dịch – giờ cũng nhuốm đầy hối hận.

Thậm chí, ông bà ngoại – những người chẳng mấy khi thấy mặt – cũng chống gậy đến, định quỳ xuống trước nương.

Nương đưa tay ngăn lại, chỉ nói một câu từ đầu đến cuối:

“Các người đi đi, từ nay đoạn tuyệt tình thân, xem như không còn liên quan gì nhau nữa.”

Nói đoạn, giọng đã khàn, như thể sức lực toàn thân đều đã cạn kiệt.

“Cái ơn sinh dưỡng này, hai lần đem ta bán đi, coi như đã trả đủ rồi.”

Cữu phụ vội vàng dập đầu không ngớt, cữu mẫu cũng lắp bắp cám ơn như thể sợ bị đuổi đi không kịp.

Ngoại bà nét mặt còn vương tia hy vọng, muốn nhìn nương ta thêm một lần, nhưng nương đã xoay người, không buồn liếc lại bất kỳ ai.

Mãi đến khi một nhà lớn bé nọ dìu nhau rời đi, thân ảnh khuất dần khỏi tầm mắt, nương mới quay đầu lại.

Nàng ôm chặt lấy ta vào lòng, tiếng khóc rất nhỏ, như nén lại trong ngực, càng khiến lòng người quặn thắt.

“Như Ngọc, đời này, nương chỉ còn lại mình con.”

Ta khẽ nói, còn có cả… Vương gia.

Nương xoay người, nhìn về phía Vương gia, nhưng lại nở một nụ cười xa cách.

“Thiếp thân tạ ơn vương gia.”

Nương đã biết hết mọi chuyện.

Nụ cười trên mặt Vương gia chợt tắt ngấm.

Sắc mặt người đổi liên tục, cuối cùng không nói thêm một lời nào, chỉ lặng lẽ xoay người bước ra ngoài, để lại một tiếng thở dài thật sâu.

“Mẫu thân…”

Ta dè dặt nhìn về phía nương.

Chỉ thấy nàng không đáp, nhưng nước mắt lại tuôn ướt đẫm cả khuôn mặt.

Vương gia lần này đã về kinh, thì không thể cứ mãi ở nơi núi rừng heo hút này được nữa rồi.

Người sắp rời đi rồi.

Biết tin Vương gia chuẩn bị hồi kinh, sáng ấy, nương hiếm hoi không chịu rời giường.

Ta cuộn tròn trong lòng nàng, không hỏi khi nào nàng muốn dậy, cũng chẳng dám hỏi nàng có định ra tiễn người hay không.

Nhưng không ngờ, người lại tới trước.

Người đứng giữa sân, đối diện căn phòng vắng lặng, cất giọng hỏi:

“Uyển nương, nàng có nguyện ý theo ta hồi kinh chăng?”

Nương không đáp, nhưng sự im lặng ấy, đã là câu trả lời rõ ràng.

Không ai biết người đã đợi bao lâu. Chỉ biết rằng đến khi trời ngả về chiều, sắc trời dần thẫm lại, nương mới mở cửa bước ra.

Từ hôm ấy, cuộc sống của ta và nương lại trở về như thuở ban đầu.

Chỉ là, chiếc túi hương dưới gối của nương… đã được thay bằng một cái khác.

 

10.

Lại một năm tuyết lớn phủ trắng trời.

Nương ngồi bên khung cửa, cẩn thận từng đường kim mũi chỉ thêu túi hương. Còn ta thì mải mê nghịch tuyết ngoài sân, nắm từng quả cầu tuyết ném lên trời, cười đến đỏ mặt.

Bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.

Nương nói: “Như Ngọc, con ra xem là ai.”

Ta chạy ra mở cửa, ngẩng đầu nhìn lên — là Vương gia.

“Cha!”

Giọng ta trong trẻo vang lên khắp sân, người nở nụ cười, nơi khóe mắt hiện lên những nếp nhăn dịu dàng. Người cúi xuống ôm ta vào lòng, một cái ôm ấm áp giữa tiết đông giá lạnh.

Chỉ khi ấy, ta mới phát hiện — người đã đứng dậy được rồi.

Vương gia không vội vào nhà, cứ đứng lặng nơi ấy, ánh mắt nhìn về phía trong.

Ta quay đầu lại, bắt gặp nương đang đứng bên cửa sổ, nhìn người, mỉm cười.

Nàng cười, cười một hồi, bỗng bật khóc.

Căn viện hai mẹ con ta sống bao năm vốn quạnh quẽ, nay thêm một người, lại như có thêm cả một gia đình.

Tiếng cười trong sân ngày càng nhiều. Từ đó về sau, chẳng còn ai dám chê ta không có phụ thân.

Bởi ai ai cũng biết, ta có một phụ thân cường tráng lỗi lạc, văn võ song toàn, phong thái đường hoàng, lại còn tuấn tú hơn người.

Chúng ta bên nhau, đã trải qua quãng thời gian thật đẹp, thật yên vui.

Chỉ là… có lẽ vì năm xưa từng chịu nhiều thương tích nơi sa trường, nên người vẫn ra đi sớm hơn nương một bước.

Những năm qua, nhờ có thân phận Quận chúa, Hoàng thượng đã ban hẳn mảnh đất nơi huyện này làm phong ấp cho ta.

Ngay cả những hoàng tử, công chúa nơi kinh thành khi gặp ta cũng phải nhún mình hành lễ, luôn luôn mỉm cười, hữu hảo tiếp đón.

Cuộc sống của ta, có thể nói là không còn gì tốt đẹp hơn nữa.

Nhưng ta hiểu rõ, mọi điều ấy đều là nhờ vào một người — là nhờ vào Ngài, là nhờ vào Vương gia.

Trong lòng ta vẫn quen gọi người là “Ngài”, nhưng khi mở miệng lại luôn gọi là cha.

Trước khi rời đi, người dặn dò nội thị trong cung không cần mang người trở về kinh, bởi người muốn được ở lại, bên cạnh nương.

Nương ngồi bên giường, mái tóc đã sớm điểm sương, nay càng thêm bạc trắng.

Tình cảm giữa hai người, trải qua bao năm tháng, vẫn nồng nàn như thuở ban đầu.

Người ngoài chẳng hiểu vì sao một nữ tử nơi thôn dã, một vị vương gia thân mang chiến tích, địa vị cách biệt như mây với đất, lại có thể yêu nhau đến như vậy.

Ta cũng từng không hiểu, nhưng rồi ta đã hỏi.

Ta còn nhớ rõ hôm đó, khi nhắc đến chuyện năm xưa, ánh mắt người sáng lên, môi nở nụ cười dịu dàng, như đang nhớ lại điều quý giá nhất đời mình.

Có lẽ khi đó, là một cô nương nơi sơn dã từng đưa tay cứu lấy một người lạ trượt ngã giữa núi rừng.

Cũng có lẽ, là khi nàng cẩn thận chăm sóc, chưa từng dùng ánh mắt khác thường nhìn vào tàn tích của người, khiến trái tim đã lạnh lẽo suốt bao năm của người, lặng lẽ ấm lại.

Thì ra, năm đó, nương ta từng cứu một người đàn ông bị lạc trong núi — chính là Vương gia của ta.

Nhưng khi ta hỏi lại nương, nàng đã chẳng còn nhớ rõ nữa.

Bởi năm ấy nàng còn trẻ, trong lòng chỉ một mực nghĩ xem làm thế nào để có thể ăn no một bữa.

Sau khi biết chuyện, Vương gia không hề nổi giận, chỉ lặng lẽ ôm lấy nương vào lòng, ôm rồi lại ôm.

Ngài đau lòng vì nỗi đau mà người mình yêu thương phải gánh chịu.

Hai người, như là tri kỷ, cũng là tri âm, cùng sống bên nhau một năm, hai năm… rồi rất nhiều năm sau nữa.

Cho đến khi Vương gia chẳng còn chống đỡ được, khép mắt lìa trần.

Không lâu sau đó, nương cũng theo bước người mà đi.

Căn bệnh tiềm tàng thuở thiếu thời như bất ngờ bùng phát, người nữ tử dịu dàng ấy, cuối cùng cũng rời khỏi thế gian với nụ cười yên lành.

Trước khi nhắm mắt, nàng chỉ căn dặn ta một điều — hãy để nàng được an nghỉ dưới gốc liễu trên núi.

Chốn ấy, chính là nơi Vương gia đã yên giấc.

Ta gật đầu đồng ý.

Gốc liễu năm xưa nay đã lớn cao, vươn cành qua tường thành nặng nề, có thể nhìn xuống trọn vẹn sơn trang phía dưới.

Gió thổi qua, từng sợi liễu rơi lả tả đầy đất, tựa như bao lời thầm thì quyến luyến của kẻ tương tư.

Năm sau, khi ta trở lại dâng hương thăm mộ, bất ngờ phát hiện — bên gốc liễu ấy, đã mọc lên hai mầm non mới.

Gió vừa thoảng qua, hai nhánh non ấy liền khẽ tựa vào nhau.

Tựa như ngày nào.

Cha.

Nương.

Nữ nhi… nhớ hai người lắm.

-Hoàn-

Prev
Novel Info
Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

Comments for chapter "Chương 5"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

All Genres
  • action (0)
  • adventure (0)
  • Bách Hợp (3)
  • Báo Thù (344)
  • BE (7)
  • boys (0)
  • chinese (0)
  • Chữa Lành (127)
  • Cổ Đại (1328)
  • Cung đấu (67)
  • Cung Đấu (87)
  • Cưới trước yêu sau (23)
  • Cứu Rỗi (55)
  • Đại Nữ Chủ (96)
  • Đam Mỹ (39)
  • Đề cử (1)
  • Dị Giới (2)
  • Điền Văn (14)
  • Đô Thị (7)
  • Đọc Tâm (5)
  • drama (1)
  • ecchi (0)
  • fighting (0)
  • fun (0)
  • Gia Đấu (43)
  • Gia đình (24)
  • girl (0)
  • Hài Hước (218)
  • Hành trình trưởng thành (4)
  • Hào Môn (40)
  • HE (1014)
  • Hệ Thống (103)
  • Hiện Đại (2900)
  • Hoán Đổi Thân Xác (2)
  • Hoàng Cung (48)
  • Học Đường (3)
  • Hôn nhân (22)
  • horrow (0)
  • Huyền Huyễn (78)
  • Khoa Huyễn (1)
  • Kinh Dị (122)
  • Lịch Sử (1)
  • Linh Dị (136)
  • manhwa (0)
  • Mạt Thế (3)
  • Nam phụ thượng vị (36)
  • Não động (1)
  • Ngoại Tình (6)
  • Ngôn Tình (1410)
  • Ngọt Ngào (8)
  • Ngọt Sủng (683)
  • Ngược (68)
  • Ngược luyến tình thâm (1)
  • Ngược Tâm (76)
  • Ngược tra (10)
  • Ngược Trước Ngọt Sau (4)
  • Nhân Thú (9)
  • Nữ chính mạnh mẽ (84)
  • Nữ chính trưởng thành (6)
  • Nữ Cường (463)
  • Quyền mưu (30)
  • Sắc (1)
  • Sảng Văn (182)
  • SE (5)
  • Showbiz (7)
  • Sinh Tồn (3)
  • Sủng (3)
  • Thanh Xuân (3)
  • Thanh Xuân Vườn Trường (42)
  • Thế Thân (3)
  • Thiên Kim (34)
  • Tiên Hiệp (16)
  • Tình bạn (1)
  • Tình Cảm (346)
  • Tình Cảm Gia Đình (157)
  • Tội Phạm (5)
  • Tổng Tài (19)
  • Tổng tài bá đạo (6)
  • Tra nam (14)
  • Trả Thù (50)
  • Trạch đấu (2)
  • Trạch Đấu (2)
  • Trị liệu (1)
  • Trọng Sinh (450)
  • Trưởng Thành Nữ Giới (31)
  • truy thê hỏa táng tràng (2)
  • Truyền cảm hứng (8)
  • Tu Tiên (12)
  • Vả Mặt (584)
  • Vả Mặt Tra Nam (41)
  • Xuyên Không (102)
  • Xuyên Sách (35)
  • Yêu thầm (15)
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Review
  • Liên hệ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện Mới Hay