Chương 1

  1. Home
  2. Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video
  3. Chương 1
Next

Khi tôi phát hiện ra chiếc vòng cổ có khóa trong xe chồng mình, tôi ch .t lặng.

Nó to hơn vòng cổ bình thường cho thú cưng, chất liệu thép không gỉ, phần đầu có ổ khóa nhỏ, kéo theo một sợi xích dài bằng sắt, cuối sợi xích cũng là một cái móc khóa.

Nhưng mà… nhà tôi làm gì có nuôi chó?

Hồi nhỏ, Giản Chí Văn từng bị chó c/ắn một lần, đến giờ thấy chó là vẫn rùng mình. Cậu ta tuyệt đối sẽ không cho chó lên xe đâu!

Huống hồ ai mà cho chó đeo loại vòng cổ kỳ dị như thế chứ?

Chiếc vòng này lại còn được giấu rất kỹ, tận sâu trong khe dưới ghế lái. Nếu không phải tôi cúi xuống tìm hoa tai rơi thì chắc cũng chẳng bao giờ phát hiện ra.

Càng nghĩ càng thấy bất thường.

Tôi vội lấy điện thoại chụp hình rồi tra hình ảnh trên mạng.

Khi kết quả hiện ra, suýt nữa tôi ném luôn cái điện thoại đi.

Đây là… vòng cổ cho người dùng?

Hơn nữa còn là loại đặt làm riêng?

Phản ứng đầu tiên của tôi là: Không thể nào là của Giản Chí Văn được.

Chúng tôi kết hôn đã 7 năm, con cũng đã năm tuổi. Tôi hiểu anh ta rất rõ. Trong chuyện kia, anh ta bảo thủ đến mức đổi tư thế còn đỏ mặt lắp bắp. Làm sao có thể dùng thứ này được?

Vậy vấn đề là…

Nếu không phải của anh ta, thì của ai?

Giản Chí Văn quen thể loại bạn bè quái đản thế này sao?

Tôi phải điều tra rõ người đứng sau vụ này.

Tôi kiểm tra camera hành trình trong xe, nhưng màn hình lại hiện “Thẻ nhớ đầy”.

Đoạn video mới nhất cũng chỉ dừng ở ba tháng trước, khi Giản Chí Văn đưa con đi mẫu giáo. Chắc là anh ta vô tình tắt tính năng ghi hình vòng lặp rồi.

Đúng là đàn ông, làm gì cũng cẩu thả.

May là gần đây không xảy ra chuyện gì, nếu không thì nguy thật.

Tôi bật lại chế độ ghi hình vòng lặp và cài đặt đồng bộ tự động về điện thoại mình.

Sau đó, tôi chụp ảnh chiếc vòng cổ, rồi đặt nó lại chỗ cũ như chưa từng thấy.

Tôi lên nhà.

Chuẩn bị hỏi Giản Chí Văn cho ra lẽ.

Vừa đẩy cửa vào, đã thấy Giản Chí Văn dụi mắt lờ đờ bước ra.

“Em đi đâu sáng sớm thế?” anh ta hỏi.

Tôi thay giày, trả lời bâng quơ: “Đưa con sang nhà mẹ anh.”

“Sao? Em đi bằng gì?”

Giọng anh ta bỗng cao hẳn lên, làm tôi giật bắn cả người.

Câu hỏi nghe rất vô lý.

“Tất nhiên là đi xe rồi. Sáng sớm, em với con đứng vẫy taxi ngoài đường chắc?”

Nghe đến đây, mặt anh ta lập tức sa sầm, giọng điệu đầy bực bội:

“Em đụng đến xe anh mà không nói trước một tiếng?”

Lúc này, tôi thật sự nổi điên.

Hôm nay cuối tuần hiếm hoi, tôi vốn định ngủ nướng một chút. Ai ngờ trời chưa sáng hẳn, mẹ chồng đã gọi điện bảo nhớ cháu đến không ăn nổi cơm, bắt tôi đưa con sang ngay.

Còn Giản Chí Văn thì ngủ như ch .t bên cạnh. Dạo này anh ta thường tăng ca tới nửa đêm mới về, tôi cũng không nỡ đánh thức. Vậy là tôi một mình mặc đồ cho đứa nhỏ đang ngái ngủ, chuẩn bị đồ đạc, chưa kịp uống ngụm nước nào đã vội vã ra ngoài.

Vừa về đã bị chất vấn kiểu này, ai mà chịu nổi chứ?

Toàn thân tôi run lên vì giận.

“Giản Chí Văn, giờ em phải xin phép anh mới được đụng vào cái xe à?

“Thấy anh hôm qua về lúc ba giờ sáng, em muốn để anh ngủ thêm, thế cũng sai sao?”

Giản Chí Văn dường như nhận ra mình phản ứng thái quá, vội giơ tay ôm vai tôi, giải thích:

“Không… ý anh không phải vậy…”

Ánh mắt anh ta liếc nhanh về phía chùm chìa khóa xe tôi vừa để lại ở cửa.

“Anh chỉ là lo cho em thôi. Em ít khi lái xe, anh sợ em và con gặp nguy hiểm…”

Tôi hất tay anh ta ra, không đáp.

Anh ta chắp tay vái như xin xỏ, ánh mắt tội nghiệp:

“Vợ ơi, anh ngủ mơ hồ quá, tha lỗi cho anh lần này nha…”

Nhìn bộ dạng ấy, cơn giận trong tôi cũng nguôi đi một nửa.

Thôi bỏ đi.

Tạm thời không tính toán với anh ta nữa.

Dù sao, còn chuyện quan trọng hơn tôi muốn hỏi rõ.

Vừa định mở lời nhắc đến cái vòng cổ.

Giản Chí Văn lại đột ngột hỏi trước:

“À mà… vợ, em không đụng vào thứ gì khác trong xe chứ?”

Nghe vậy, tim tôi chùng hẳn xuống.

Giản Chí Văn…

Anh đang sợ gì?

03

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt anh ta.

“Không. Sao vậy? Trong xe anh giấu người à?”

Lông mi của Giản Chí Văn khẽ run lên mấy cái, ánh mắt né tránh một cách rõ ràng.

Ngón cái tay trái của anh ta bắt đầu miết lên ngón trỏ – một động tác quen thuộc mỗi khi anh ta căng thẳng.

“Haha… vợ ơi, em đúng là có khiếu hài hước ghê.”

Anh ta cười khan.

“Hôm qua tan làm vội quá, mấy tài liệu quan trọng vẫn còn trong xe, chỉ cần em không đụng vào là được.”

Tôi không nói gì, vẫn cứ nhìn thẳng vào anh ta.

Trán anh ta bắt đầu rịn mồ hôi.

Bất ngờ, cả người anh ta nghiêng sang, vùi mặt vào hõm cổ tôi.

Hơi thở ấm nóng phả lên sau tai.

“Vợ à…”

Tay anh ta dò dẫm đặt lên eo tôi.

“Hiếm khi con không có ở nhà, tụi mình có thể…”

Cơ thể tôi lập tức căng cứng.

Từ sau khi sinh con, chuyện thân mật giữa tôi và anh ta ngày càng ít.

Nửa năm gần đây, mỗi lần tôi chủ động lại gần, anh ta thì viện cớ tăng ca mệt, hoặc giả vờ ngủ.

Lần gần nhất là nửa năm trước, lúc tôi tức giận đòi ly hôn, anh ta mới miễn cưỡng phối hợp, mà cũng chỉ làm qua loa vài cái là kết thúc.

Về sau tôi vì giữ thể diện cho anh ta, nên chưa từng mở miệng đòi hỏi lần nào nữa.

Bây giờ tay anh ta đặt lên eo tôi, tôi lại thấy khó chịu không hiểu vì sao.

Cuối cùng tôi không nhịn được mà đẩy anh ta ra.

“Vừa đưa con đi xong, mệt quá, để hôm khác đi.”

Giản Chí Văn lập tức buông ra, khóe miệng thoáng thở phào.

“Vậy… anh đi chợp mắt một chút, buồn ngủ quá.”

Khoảnh khắc cửa phòng ngủ đóng lại, tôi nghe rõ tiếng anh ta thở dài nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

04

Nửa tiếng sau.

Từ trong phòng ngủ vang lên tiếng ngáy đều đều của Giản Chí Văn.

Ánh mắt tôi dừng lại ở chiếc điện thoại anh ta tiện tay ném trên bàn trà.

Xem, hay không xem?

Suy nghĩ ấy như một con rắn độc cuộn chặt trong lòng tôi.

Bảy năm kết hôn, tôi chưa từng động vào điện thoại của Giản Chí Văn, thậm chí chưa từng nảy ra ý nghĩ đó.

Vì vậy anh ta luôn vô tư để điện thoại bừa bãi khắp nơi.

Mật mã khóa màn hình vẫn luôn là ngày sinh nhật của tôi.

Tôi từng cho rằng đó là biểu hiện của sự tin tưởng tuyệt đối giữa hai người.

Vậy bây giờ, tôi sắp tự tay phá vỡ thứ mà mình từng hãnh diện hay sao?

Cuối cùng tôi vẫn cầm điện thoại lên.

Khoảnh khắc màn hình sáng lên, tim tôi đập nhanh đến đau nhói.

Tôi lướt qua nhật ký trò chuyện gần đây – không có gì bất thường.

Cũng không thấy có lịch sử đặt khách sạn.

Chẳng lẽ là tôi nghĩ quá nhiều?

Nhưng tại sao phản ứng ban nãy của anh ta lại kỳ quặc đến vậy?

Do dự một hồi lâu.

Tôi quyết định cài phần mềm theo dõi vào điện thoại Giản Chí Văn.

Đây là phần mềm mà cô bạn thân của tôi bỏ tiền lớn nhờ người phát triển riêng.

Có thể đồng bộ toàn bộ tin nhắn đến, cũng như định vị thời gian thực của đối phương.

Chồng cô ấy là một gã lăng nhăng, nên lúc nào cô ấy cũng muốn kiểm soát sát sao mọi hành tung của hắn.

Khi cô ấy chia sẻ phần mềm này cho tôi, tôi còn hùng hồn nói rằng mình chắc chắn sẽ không bao giờ cần dùng tới.

Bởi vì Giản Chí Văn sẽ không ngoại tình – anh ta thậm chí không kết bạn với nữ đồng nghiệp qua WeChat.

Không ngờ giờ chính tôi lại tự tát vào mặt mình.

Nhưng thật ra trong lòng tôi vẫn có chút hy vọng mong manh.

Mong rằng tất cả chỉ là tôi suy diễn.

05

Khoảng mười hai giờ đêm.

Tôi nằm trên giường trằn trọc mãi vẫn không ngủ được.

Bên cạnh, Giản Chí Văn yên tĩnh một cách bất thường – không có tiếng ngáy quen thuộc.

Đột nhiên, màn hình điện thoại anh ta sáng lên.

Ánh sáng xanh lóa lên giữa bóng tối càng khiến tôi chói mắt.

Tôi nheo mắt lại, thấy anh ta lặng lẽ thay đồ rồi ra khỏi phòng.

Khi anh ta nhẹ nhàng khép cửa lại.

Tôi lập tức cầm điện thoại của mình lên. Phần mềm giám sát đã đồng bộ tin nhắn vừa rồi.

【Giản tổng, dự án gặp sự cố gấp, xin anh lập tức quay lại công ty xử lý.】

Người gửi là 【Tổng giám đốc Lâm】.

Quả thật là việc công ty.

Nhìn có vẻ không có gì đáng ngờ, chẳng lẽ là tôi nghi ngờ oan rồi?

Nhưng cảm giác bất an trong lòng vẫn khiến tôi quyết định đi theo.

Hai mươi phút sau.

Xe của Giản Chí Văn dừng trước tòa nhà công ty.

Tôi vừa định thở phào, chuẩn bị quay về.

Thì thấy anh ta bước xuống từ ghế lái.

Trong tay… cầm theo chiếc vòng cổ đó!

Dưới ánh đèn đường, nó chói đến lóa mắt!

Tôi thấy anh ta nhìn quanh một lúc rồi nhanh chóng rẽ vào khu nhà vệ sinh công cộng phía bên kia.

Tôi cũng bám theo, nép mình trong bóng tối gần đó.

Khoảng mười phút sau.

Có người từ nhà vệ sinh bước ra.

Một người phụ nữ mặc đồ da bó sát, đeo khẩu trang, đang dắt… một con chó?

Tôi nheo mắt nhìn kỹ.

Đó đâu phải chó?

Rõ ràng là… chồng tôi – Giản Chí Văn!

Khuôn mặt anh ta đầy thỏa mãn, cổ đeo cái vòng ấy.

Người phụ nữ cúi xuống xoa đầu anh ta.

Giản Chí Văn lập tức dụi dụi vào đôi giày cao gót của cô ta, đầy vẻ nịnh nọt.

Tiếng dây xích va vào nhau nghe chát chúa.

Next

Comments for chapter "Chương 1"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

All Genres
  • action (6)
  • adventure (6)
  • Bách Hợp (3)
  • Báo Thù (344)
  • BE (5)
  • boys (6)
  • chinese (6)
  • Chữa Lành (101)
  • Cổ Đại (661)
  • Cung Đấu (86)
  • Cưới trước yêu sau (14)
  • Cứu Rỗi (46)
  • Đam Mỹ (39)
  • Đề cử (1)
  • Điền Văn (14)
  • Đô Thị (6)
  • Đọc Tâm (5)
  • drama (6)
  • ecchi (6)
  • fighting (6)
  • fun (6)
  • Gia Đấu (43)
  • girl (6)
  • Hài Hước (130)
  • Hào Môn (39)
  • HE (446)
  • Hệ Thống (72)
  • Hiện Đại (1801)
  • Hoán Đổi Thân Xác (2)
  • Hoàng Cung (48)
  • horrow (6)
  • Huyền Huyễn (60)
  • Kinh Dị (122)
  • Linh Dị (134)
  • manhwa (6)
  • Mạt Thế (3)
  • Ngôn Tình (792)
  • Ngọt Sủng (303)
  • Ngược (56)
  • Ngược Tâm (76)
  • Nhân Thú (9)
  • Nữ Cường (437)
  • Sắc (1)
  • Sảng Văn (175)
  • SE (5)
  • Showbiz (7)
  • Sinh Tồn (3)
  • Sủng (2)
  • Thanh Xuân Vườn Trường (42)
  • Thế Thân (3)
  • Thiên Kim (34)
  • Tiên Hiệp (8)
  • Tình Cảm (337)
  • Tình Cảm Gia Đình (157)
  • Tội Phạm (5)
  • Tổng Tài (19)
  • Trọng Sinh (310)
  • Tu Tiên (12)
  • Vả Mặt (526)
  • Xuyên Không (64)
  • Xuyên Sách (25)
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Review
  • Liên hệ

Madara WordPress Theme by Mangabooth.com

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện Mới Hay