Truyện Mới Hay
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
Advanced
Sign in Sign up
  • Tổng quan
  • All Series
  • Blog
  • About Us
  • ROMANCE
  • COMEDY
Sign in Sign up
Prev
Next

Tro Tàn Sau Tình Yêu - Chương 3

  1. Home
  2. Tro Tàn Sau Tình Yêu
  3. Chương 3
Prev
Next

Tôi cảm ơn: “Cảm ơn cô đã vất vả.”

“Phía bị cáo nếu yêu cầu hòa giải, cô có muốn đích thân tham dự không?”

Nghĩ đến việc phải tiếp xúc với Lâm Cô Bắc, tôi chỉ thấy ghê tởm.

Khi mới nhìn thấy những video trong điện thoại anh, tôi như bị dội cả thùng nước lạnh, suýt thì ngất lịm.

Tôi không thể tin người đàn ông ngủ cạnh mình suốt ba năm lại có thể đối xử với tôi như thế.

Cho dù anh ta thích người khác, cho dù cưới tôi chỉ là sự thỏa hiệp, thì tại sao phải nhục mạ, phải hủy hoại tôi?

Tôi không hiểu.

Nhưng đến khi thoát hẳn khỏi mối quan hệ này, tôi mới nhận ra: bản chất của anh ta, chỉ là kẻ hèn hạ.

Đối với anh, tôi không còn thất vọng, chỉ còn căm ghét.

Tôi hít sâu:

“Phiền cô thay mặt tôi. Tuyệt đối không hòa giải.”

Cúp máy chưa bao lâu, Lâm Cô Bắc đã nhận được trát tòa.

Luật sư của tôi ngồi trước mặt anh.

“Lời đã truyền đạt, một tuần sau mở phiên tòa, mong anh đúng hẹn.”

“Đợi đã.”

Anh ta gọi với.

Nắm chặt tờ trát, lòng bàn tay run lẩy bẩy, giọng nói cũng run:

“Thi Thi nói thẳng với cô, là cô ấy không muốn gặp tôi sao?”

“Ý của người ủy quyền chính là vậy.”

Anh nghiến răng, nặng nhọc thở ra:

“Vậy… cô ấy ở đâu.”

“Không tiện tiết lộ.”

Lâm Cô Bắc bỗng bật dậy, chiếc cốc trước mặt văng xuống đất, mắt đỏ hoe, giọng đột ngột cao vút:

“Cô ấy rốt cuộc ở đâu! Tôi phải gặp tận mắt! Thi Thi yêu tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ không khởi kiện tôi!”

Anh ta như một con thú dữ đang mất kiểm soát.

Luật sư cau mày, ánh mắt lộ rõ khinh thường.

Cô từng nghe Hứa Thi Thi kể lại câu chuyện giữa họ.

Khẽ nhếch môi cười lạnh:

“Lâm tiên sinh, thay vì tự hỏi cô ấy còn yêu anh không, chi bằng mau chuẩn bị bản bào chữa đi.

Chờ đến ngày xét xử, anh sẽ được gặp cô ấy.”

Sau lưng, anh ta đá mạnh một cái, bàn rung lên bần bật.

Anh ta không hiểu.

Hứa Thi Thi từng vâng lời anh mọi thứ, hai người thậm chí còn sắp cưới.

Vậy tại sao cô ấy lại muốn làm ầm đến mức này?

 

9

Lâm Cô Bắc liên tục đổi số gọi và nhắn tin cho tôi.

“Hứa Thi Thi, đừng làm quá đáng.”

“Giang Miên, anh có thể cắt đứt, điện thoại cũng có thể đưa em kiểm tra, coi như lỗi của anh, được chưa, em dừng lại đi!”

Con người Lâm Cô Bắc từ trước đến nay luôn được nâng niu.

Anh ta chưa từng phải cúi đầu, đến lúc xin lỗi, sống lưng vẫn ưỡn thẳng.

Tôi chỉ thấy nực cười.

Với tôi, lời xin lỗi của anh ta không đáng một xu.

Ở trường, một bé gái khẽ nắm lấy tay tôi:

“Chị ơi, sau này chị còn quay lại không?”

Cả buổi sáng, tôi theo đội cứu trợ đi chuẩn bị đồ dùng cho đám học sinh nghèo.

Ở đây chỉ có hơn ba mươi em, gương mặt nào cũng lấm lem tro bụi.

Quần áo, vở viết, đồ ăn.

Mười tám vạn tám, đủ để các em sống no đủ trong một năm.

“Chị ơi, chị đi rồi, bọn em sẽ không còn được ăn thịt nữa sao?”

Tôi vốn định về nhà.

Đôi bàn tay nhỏ bé ấy níu chặt tay tôi, trong mắt ánh lên sự lo sợ mong manh.

Khiến tôi bất giác nhớ đến tuổi thơ của chính mình.

Thật giống.

Tôi cũng từ núi rừng đi ra, chẳng biết phải đi bao xa mới đến được thành phố phồn hoa, gặp được Lâm Cô Bắc, người từng rực rỡ như một vì sao thắp sáng góc tối trong đời tôi.

Con người, luôn khao khát đuổi theo ánh sáng.

Tôi nghĩ một lúc, rồi ngồi xuống, xoa đầu bé gái:

“Chị sẽ thường xuyên quay lại, chị ở ngay đây thôi.”

Đôi mắt em sáng rực.

“Nhưng chị ơi, chị xinh quá, quần áo lại mới, sau này em cũng sẽ trở thành như chị chứ?”

Tôi khẽ cười, vuốt mái tóc thắt bím sau lưng em:

“Tất nhiên rồi.”

Em vui vẻ nhảy chân sáo bỏ đi.

Hãy đi mà đuổi theo ánh sáng.

Nhưng phải tìm đúng ngôi sao.

Tiếng tình nguyện viên gọi tôi:

“Hứa tiểu thư, lên xe thôi, tôi đưa cô về.”

Là chàng trai đồng hành, tên Trình Tinh.

Anh lo tôi về một mình sẽ nguy hiểm, nhất định muốn đưa tận nhà, tôi không từ chối thiện ý đó.

Đường núi chưa làm, gập ghềnh khó đi.

Lắc lư hồi lâu, tôi bỗng nhìn thấy trước cổng nhà có ánh đèn hậu quen thuộc.

Ngoài cửa, một người đàn ông khoác áo khoác đen đứng đó.

Lông mày tôi khẽ nhíu lại.

Là Lâm Cô Bắc.

 

10

“Thi Thi.”

Qua khung cửa kính xe chưa hạ xuống, anh ta gọi tên tôi.

Trong vùng núi không có đèn đường, chỉ có ngọn đèn vàng nhạt nơi cửa nhà hắt ra.

Anh đứng ngược sáng, khiến tôi không thấy rõ nét mặt, nhưng trong lòng lại bất giác dấy lên một nỗi bất an.

Tôi mở cửa xe.

“Lâm Cô Bắc, anh đến nhà tôi rồi? Ba mẹ tôi đâu?”

Anh thoáng khựng lại, dường như không ngờ tôi hỏi ngay câu ấy đầu tiên.

Dưới ánh trăng, gương mặt anh dần sa sầm.

“Anh chưa vào trong, Thi Thi, em nghĩ anh sẽ làm gì chứ.”

“Anh chỉ muốn gặp em một lần, anh…”

Tôi đẩy anh ra, bước vội đến cửa, rút chìa khóa mở vào.

Đêm đã khuya, ba mẹ không ở phòng khách.

Qua khe cửa, tiếng điều hòa êm ái vang lên, họ đã ngủ say.

Tôi thở phào.

Khi quay lại, liền bắt gặp vẻ mặt đau đớn của Lâm Cô Bắc.

“Hứa Thi Thi, em nghĩ anh là loại người gì? Chẳng lẽ ngay cả ba mẹ em anh cũng động thủ?”

Tôi cười nhạt.

Anh ta là hạng người nào, tôi cũng chẳng rõ.

Bất cứ việc gì, anh ta đều có thể làm.

Phía sau, tiếng cửa xe đóng sầm.

Người trên ghế lái bước xuống.

Ánh mắt Lâm Cô Bắc và Trình Tinh chạm nhau.

Anh thoáng sững lại.

“Cậu là ai?”

Trình Tinh cũng hơi bất ngờ, liếc nhìn anh:

“Tôi đưa chị Thi Thi về, anh là gì của chị ấy?”

Nghe được hai chữ “chị Thi Thi”, khí thế quanh người Lâm Cô Bắc lập tức lạnh lẽo.

Anh túm chặt lấy tay tôi, kéo mạnh:

“Hứa Thi Thi, hóa ra em thay đổi tính tình, là vì có người khác rồi?”

“Thế nào, không cưới anh nữa, em định cưới hắn ta?”

Sự đụng chạm ấy khiến dạ dày tôi lập tức cuộn lên, những hình ảnh dơ bẩn lại tràn về, ghê tởm đến buồn nôn.

Tôi giơ tay, tát thẳng vào mặt anh.

“Lâm Cô Bắc, anh phát điên gì vậy? Tôi không cưới anh, lý do chẳng lẽ anh không biết?”

“Anh thối nát đến tận xương, anh là rác rưởi!”

Anh còn đang ngẩn người, tôi rút tay lại, quay sang nói với Trình Tinh:

“Cậu về đi, thật ngại khi để cậu dính vào.”

Nhưng cậu ấy không nhúc nhích, còn xoay khớp cổ tay:

“Tsk, tôi hiểu rồi, đây chẳng qua là một tên bạn trai cũ bám dai dẳng thôi, đúng không?”

“Cậu nói cái gì! Tôi là vị hôn phu của Thi Thi!”

Lâm Cô Bắc lau vết máu nơi khóe môi, cả người bùng nổ sự hung hãn.

Tôi khẽ tặc lưỡi, chỉ thấy mệt mỏi.

Tôi chưa từng nghĩ anh ta sẽ tìm đến tận đây.

Tôi từng kể cho anh về quá khứ của mình, nhưng anh chưa bao giờ để tâm.

Thậm chí còn cười nhạo: “Mấy câu chuyện này, anh nghe nhiều cô bịa rồi, Thi Thi, muốn anh thương hại thì nghĩ cái mới mẻ hơn đi.”

Tôi tức giận.

Vài ngày sau anh mới chịu dỗ dành: “Được rồi được rồi, anh lỡ miệng, xin lỗi em.”

Hồi tưởng lại, mối quan hệ giữa tôi và anh, luôn như thế.

Chưa bao giờ có sự tôn trọng, chưa bao giờ anh thực sự nhìn thấy tôi.

Giờ thì đã quá muộn.

“Lâm Cô Bắc, chúng ta đã chia tay. Đây là nhà tôi, anh có tức giận thì về nhà mà trút.”

Giọng tôi lạnh băng.

Nhưng vừa nghe hai chữ “chia tay”, khóe mắt anh đỏ lên, cố nắm tay tôi:

“Thi Thi, đừng như vậy, chúng ta nói chuyện được không?”

“Tôi với anh?”

Tôi bật cười chế giễu:

“Với bị cáo như anh, muốn nói thì ra tòa nói.”

 

11

Cả đêm đó, Lâm Cô Bắc đứng canh ngoài cửa nhà tôi.

Anh ta như kẻ hoảng loạn thật sự.

Hết lần này đến lần khác cầu xin, nói rằng anh ta thật lòng yêu tôi.

“Thi Thi, em biết không, tối qua anh uống nhiều quá, khó chịu vô cùng. Trước kia em đều nấu canh giải rượu cho anh.”

“Anh không thể rời xa em, cho anh một cơ hội nữa được không.”

“Những thứ trong điện thoại… tất cả đều là chuyện đã qua rồi, anh đã xóa anh Trần đi rồi, sẽ không ai biết đâu!”

Anh Trần – chính là người anh em thân nhất của anh ta.

Tôi mở cửa sổ, để giọng mình vang ra:

“Lâm Cô Bắc, anh nghĩ mấy lời này có thể khiến tôi hủy kiện sao?”

Anh lắc đầu, nghẹn ngào:

“Anh chỉ muốn em quay về thôi.”

“Thi Thi, em là người anh yêu nhất.”

Tôi nghe chán, thấy phiền.

Dứt khoát đóng sập cửa sổ.

Tôi không còn tin Lâm Cô Bắc yêu tôi đến mức nào.

Ngày trước, chúng tôi cũng từng ngọt ngào trải qua biết bao kỷ niệm, sinh nhật, lễ tình nhân.

Anh ta luôn miệng nói yêu tôi, yêu nhất là tôi.

Để rồi tôi dần quên mất rằng anh ta vốn giỏi nhất chính là nói lời đường mật.

Đến hôm nay, tôi mới tỉnh táo nhận ra, thứ tình yêu đó rẻ rúng đến mức nào.

Để thoát khỏi anh, tôi trở lại thành phố trước ngày xét xử.

Gặp luật sư của mình, cô nói: Lâm Cô Bắc sống mơ hồ qua ngày, đến tận giờ, ngay cả luật sư hai bên cũng chưa gặp mặt.

Prev
Next
Madara Info

Madara stands as a beacon for those desiring to craft a captivating online comic and manga reading platform on WordPress

For custom work request, please send email to wpstylish(at)gmail(dot)com

Comments for chapter "Chương 3"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

All Genres
  • action (0)
  • adventure (0)
  • Bách Hợp (3)
  • Báo Thù (344)
  • BE (7)
  • boys (0)
  • chinese (0)
  • Chữa Lành (127)
  • Cổ Đại (1330)
  • Cung Đấu (87)
  • Cung đấu (67)
  • Cưới trước yêu sau (23)
  • Cứu Rỗi (55)
  • Đại Nữ Chủ (96)
  • Đam Mỹ (39)
  • Đề cử (1)
  • Dị Giới (2)
  • Điền Văn (14)
  • Đô Thị (7)
  • Đọc Tâm (5)
  • drama (1)
  • ecchi (0)
  • fighting (0)
  • fun (0)
  • Gia Đấu (43)
  • Gia đình (24)
  • girl (0)
  • Hài Hước (218)
  • Hành trình trưởng thành (4)
  • Hào Môn (40)
  • HE (1014)
  • Hệ Thống (103)
  • Hiện Đại (2928)
  • Hoán Đổi Thân Xác (2)
  • Hoàng Cung (48)
  • Học Đường (3)
  • Hôn nhân (22)
  • horrow (0)
  • Huyền Huyễn (78)
  • Khoa Huyễn (1)
  • Kinh Dị (122)
  • Lịch Sử (1)
  • Linh Dị (136)
  • manhwa (0)
  • Mạt Thế (3)
  • Nam phụ thượng vị (36)
  • Não động (1)
  • Ngoại Tình (6)
  • Ngôn Tình (1412)
  • Ngọt Ngào (8)
  • Ngọt Sủng (683)
  • Ngược (68)
  • Ngược luyến tình thâm (1)
  • Ngược Tâm (76)
  • Ngược tra (10)
  • Ngược Trước Ngọt Sau (4)
  • Nhân Thú (9)
  • Nữ chính mạnh mẽ (84)
  • Nữ chính trưởng thành (6)
  • Nữ Cường (463)
  • Quyền mưu (30)
  • Sắc (1)
  • Sảng Văn (182)
  • SE (5)
  • Showbiz (7)
  • Sinh Tồn (3)
  • Sủng (3)
  • Thanh Xuân (3)
  • Thanh Xuân Vườn Trường (42)
  • Thế Thân (3)
  • Thiên Kim (34)
  • Tiên Hiệp (16)
  • Tình bạn (1)
  • Tình Cảm (346)
  • Tình Cảm Gia Đình (157)
  • Tội Phạm (5)
  • Tổng Tài (19)
  • Tổng tài bá đạo (6)
  • Tra nam (14)
  • Trả Thù (50)
  • Trạch Đấu (2)
  • Trạch đấu (2)
  • Trị liệu (1)
  • Trọng Sinh (450)
  • Trưởng Thành Nữ Giới (31)
  • truy thê hỏa táng tràng (2)
  • Truyền cảm hứng (8)
  • Tu Tiên (12)
  • Vả Mặt (584)
  • Vả Mặt Tra Nam (41)
  • Xuyên Không (102)
  • Xuyên Sách (35)
  • Yêu thầm (15)
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Review
  • Liên hệ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện Mới Hay

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện Mới Hay